Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

LẠC...MIỀN HOANG



Lạc…miền hoang

Lạc vào nắng
Lạc vào mưa
Lạc vào nỗi nhớ
Lạt tình người
bạc trắng như vôi


Ừ thì thôi !
Đâu chỉ một làn môi
nhợt nhạt
Cũng chỉ là vòng tay
rời rạc 
thôi mà

Làm gì có thật thà
chỉ là phiêu diêu
ảo ảnh
Đời ? 
bao nhiêu góc cạnh
Góc nào lạnh
Cho mình ?

Đêm hoang tình
Ngu ngơ lạc lối
Giờ thì xám hối
lời trăn trối
nghe đau



Ngày ta lạc nhau
Ánh sao
vụt tắt
nghe trong 
từng tiếng nấc
khoảng khắc 
rời xa…

Cái ngày
lạc chốn phong ba
Tình ta
dã tràng xe cát
Biển thì vẫn hát
Hồn ta nát
miền hoang.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét