Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

CÓ THỂ



Có thể

Có thể trong Em, không còn tên anh nữa.
Thôi thì anh đứng giữa niềm đau
Có thế tháng ngày, vùn vụt qua mau.
Anh chưa kịp trao, lời từ biệt.



Yêu ! có phải bằng trái tim mãnh liệt ?
Sao lại chóng quên, biền biệt hởi người ?
Có thể Em…khóc đó rồi cười
Để anh lười đến bên an ủi.

Trong một điều may, có mười điều rủi.
Nên Em để anh một mình
dưới những buổi chiều mưa
Anh lang thang, tìm con phố ngày xưa.
Sáng, trưa ngày nào ta chung bước.

Có thể trong Em, còn nhiều điều ước.
Riêng anh giờ, mộng ước phôi pha.
Tình trong anh, giờ đã hoá tình xa.
Đâu còn ngân nga lời Em mỗi tối.


Có thể ngày anh đi
Chưa kịp thốt lời trân trối.
Chỉ xin Em
Đừng quay lại lối sỏi buồn.
Bài hát thì thầm, như suối từ nguồn.
Sẽ tiển anh đi
trong đêm buồn hoang lạnh.

Ngày anh mất, đâu cần ai kề cạnh.
Kiếp lẻ loi, bất hạnh…vậy đó mà.
Nhưng trái tim anh
phút cuối vẫn thật thà
Không muốn thấy Em
lệ nhoà trong mắt.



Dưới ngọn nến, buồn hiu - buồn hắt.
Anh mãi âm thầm dấu cất tình Em.
Trái tim anh
nếu Em lại được lần xem.
Vẫn vẹn nguyên
bóng hình Em
…trong đó.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét