VU VƠ
(Cùng Trăng)
(Cùng Trăng)
Khi Người hết chơi vơi
Thì tôi lại xin về tiếp khơi ngọn lửa
Về cái nơi mà ngày xưa một thủa
Trái tim rộn ràng của tuổi trẻ đôi mươi
Trái táo trên cành mỗi mùa vẫn trổ xanh tươi
Nhiệm màu long lanh trong làn sương sớm đọng
Cái mê đắm về phương trời lồng lộng
Cho ai say vang rộng cánh sáo diều
Hôm qua, hôm nay… tất cả có phải là điều ?
Khát khao thật nhiều…ngày mới
Cứ trong veo nhé Người rồi sẽ tới
Bắt đầu câu thơ phơi phới bình minh
Sẽ cũng mất dần ngày tháng lặng thinh
Những vu vơ rinh trở về thời thơ nhỏ
Ừ Người ! đón đi buổi ban mai sáng tỏ
Rải thảm trên đồi
hoa cỏ…đời ơi !
Thì tôi lại xin về tiếp khơi ngọn lửa
Về cái nơi mà ngày xưa một thủa
Trái tim rộn ràng của tuổi trẻ đôi mươi
Trái táo trên cành mỗi mùa vẫn trổ xanh tươi
Nhiệm màu long lanh trong làn sương sớm đọng
Cái mê đắm về phương trời lồng lộng
Cho ai say vang rộng cánh sáo diều
Hôm qua, hôm nay… tất cả có phải là điều ?
Khát khao thật nhiều…ngày mới
Cứ trong veo nhé Người rồi sẽ tới
Bắt đầu câu thơ phơi phới bình minh
Sẽ cũng mất dần ngày tháng lặng thinh
Những vu vơ rinh trở về thời thơ nhỏ
Ừ Người ! đón đi buổi ban mai sáng tỏ
Rải thảm trên đồi
hoa cỏ…đời ơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét