THÁNG TÁM…RU
Tôi muốn mượn
bài thơ tháng tám để ru Em
Mượn những
giọt mưa êm màu dịu mát
Mượn ánh trăng
xưa sau vườn xanh ngát
Trôi bồng bềnh
khúc hát yêu thương.
Tháng tám câu
thơ dường như vẫn vương
Chút tư tương
ngày ta không còn chung bước
Mưa…mưa trắng
đường phía trước
Xoá tan trong
nhau cái ước vọng riêng mình.
Tháng tám mùa
thu tháng của sóng kình
Tôi từng kể Em
nghe những câu truyện tình khát vọng
Êm êm giữa bao
la thảo nguyên gió lộng
Có hai người
vừa phải chia xa
Khi Em giật
mình chợt kịp hiểu ra
Câu ca tình
yêu đã không còn trong nhau nữa
Nhớ thương cũng
mất rồi một nửa
Hồng tâm đau
mấy bữa mưa về
Tháng tám ngày
xưa ta đã không vẹn câu thề
Tháng tám
nay tôi đi bên lề dĩ vãng
Em thì đang
vui say…mùa bình thản
Cùng người
ta …
Tôi…! một góc
lãng quên
Tháng tám Em
vui, tôi bước chênh vênh
Khúc hạnh
thu tôi viết về mông mênh hiu quạnh
Mưa giăng trời
từng đêm nghe lạnh
Thu gieo mùa…
bất hạnh ru tôi
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét