Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

MIỀN HOANG


MIỀN HOANG



Ở những miền hoang vu
Cái ngác ngơ vắt vần thơ cạn kiệt
Người chấp nhận đau, chấp nhận phần thua thiệt
Vẫn không thấy được tình yêu “mà chỉ thấy hanh hao”

Khi gió đi qua đồng cỏ lao xao
Tiếng Người gọi khan loang vào tĩnh lặng
Khoảng tắt nghẹn dấu buồn nghe nặng
Nắng cạn ngày ở từng chặn không gian

Người vắt kiệt với niềm nỗi đa mang
Lang thang riêng mình lẻ bóng
Đêm lặng yên mà nghe như ngàn con sóng
Trôi xa… 
để lại khoảng trống…
ngập buồn

Vết xước có mờ không ? ở phần cuối vở tuồng
Với vai diễn khởi nguồn từ đau khổ
Người đi qua miền hoang vu…hoang tổ
Tìm nhau…
......bỏng rát…
..............tim đau…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét