NGÀY THÀNH KẺ LẠ
Ngày mình thành
kẻ lạ; có phải là ngày ta sẽ quên tên ?
Không còn nhớ
nhau
hồn chênh vênh
loài lạc
Giấc mơ mất
nhau… một người phiêu bạt
Kẻ ở lại thì…
nghe lạt cuộc
người
Mỗi ngày mất hẵng
đi những tiếng vỡ cười
Bặt câm cả những
lời lục vấn
Ngoạ dụ đời như
lấn ca, lấn cấn
Ngôn từ cũng
chẳng chút vương vấn cho nhau
Ngày mình thành
kẻ lạ, chắc phải sẽ đau
Chữ nghĩa trước
sau chất chồng ẩn dụ
Trái tim chúng
ta
mỗi nửa lạc miền
trú ngụ
Đêm hoá thành nơi hội tụ những u hồn
Ranh giới gần xa sóng nổi, bão cồn
Mưa dập dồn rửa tan chút bồn chồn còn lại
Thành kẻ lạ của nhau sau nghe ngây dại
Thật vẫn không tin
khi kẻ lạ có lúc thương mình
Cái ngày thản nhiên đi qua nhau một cách vô tình
Phải là ngày chúng ta trở thành kẻ lạ ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét