ĐỨNG DẬY…EM
Đứng dậy đi
Em đừng nghiêng ngả vũng đời…
Các con cần
Em cần tình yêu Mẹ
Còn anh hãy
xem như làn gió nhẹ
Một chút thoảng
qua, một chút thôi mà
Anh biết hồng
tâm Em là trái thật thà
Giữa nhân
gian anh là quả đắng
Xứng gì đâu
? để ngàn đêm Em thức trắng
Cùng những
giọt lệ rơi mặn đắng đầu môi.
Hãy dạy cho
hai con gái anh thôi
Trong bể đời
dòng trôi không bờ bến
Cùng cả từ
Em với yêu thương trìu mến
Bù đắp cho
con đến tuổi trưởng thành
Tận thẳm sâu
anh đã không đành
Thấy Em, hai
con giật giành cuôc sống
Em có biết
không !? Anh luôn đứng từ xa trông ngóng
Dõi theo con
với những âu lo
Vì thế nhé
Em ! Hãy cùng anh tập sống và cho
Dẫu đời còn
quanh co gian dối
Anh luôn tin
phía trước vẫn còn một lối
Dành cho Em,
dù cái lối không anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét