RIÊNG PHÍA MÌNH
ANH
Em xót chi anh
một vóc dáng thân gầy
Cứ nhìn anh thôi
từ một phía
Từ nỗi đau anh
hiểu điều thắm thía
Nên bức tường
anh xây, riêng phía mình anh
Cuộc trần, vốn
xám xịt những bức tranh
Loã lồ không
phân ranh sáng tối
Phía trước chúng
ta dường như không còn lối
Trống phía nào
? rẻ lối ta đi
Xin Em đừng đến
miền sầu bi
Nơi anh mỗi ngày
đi trong đơn độc
Ánh thái dương chẳng bao giờ chịu mọc
Soi nẻo anh đâu, chỉ nhọc thân mình
Đừng đau, đừng xót… Em ! cho một khúc tình
Mà nơi bắt đầu là chùng chình, nghiêng ngả
Sau đam mê rồi chỉ lả nghiệt ngã
Chẳng được gì đâu nơi biển cả sông sâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét