Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

QUÊN...ĐI


QUÊN…ĐI.

 



Vâng Em !
Lời nói với ai cũng chỉ là để cho anh
Độc thoại chính mình với bức tranh sáng tối
Em đừng cầm anh lên để rồi bối rối
Nhặt…
Gom…
Nối lại để làm gì ?
Mặc anh đi với phố rầm rì
Ngoạ ngữ biết gì ?
Đêm nay Em đừng khóc
Đừng cài then và cả đừng trách móc
Anh một đời ở ngóc ngách không tên

Em biết rồi mà anh chẳng thể quên
Nhưng gì không muốn Em lênh đênh theo thuyền anh xuôi ngược
Đừng Em ! đừng lấy đời mình đánh cược
Cùng anh…một dốc trượt dài
Cả đêm cùng ngày
Đừng nghĩ gì về anh
Kẻ đã tự chọn cho mình lối mòn đơn lẻ
Quên anh đi… 
ở trước mắt Em còn bao điều mới mẻ
Đừng đợi chờ một lối rẽ
không anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét