VÔ MINH
Trôi một dòng sông
về nơi biển biếc
Trôi một dòng đời
Xanh biếc tuổi mơ
Trôi một dòng thơ
Sông trăng huyễn hoặc
Trôi một cuộc người
bỏ mặc dối gian
Riêng còn Em thôi
Riêng còn tôi thôi…nỗi niềm khao khát
miền sông xanh ngát
bên lỡ, bên bồi
Đêm nay bồi hồi
Đêm Ai đi rồi ?
Ngày mai hiu quạnh
Ngày mai đơn côi
Không còn sánh đôi
Không còn thương nhớ
nỗi buồn vô cớ
xin chớ tội thương
Con đường mây vương
Con đường mưa ướt
Tôi say lướt khướt
Em bước rời xa
Có còn chung ta
Hay hai lối ngả
cuộc trần mặc cả
bản ngã vô minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét