VẠT BUỒN
Chỉ là một ngọn gió lùa
Heo may hai nửa cợt đùa thế nhân
Thổi vào để dạ sóng dâng
Rơi rơi hạt lệ, bâng khuâng vạt buồn
NGƯỜI ĐỢI
Nếu chờ có một kiếp sau
Cõi phù sinh vẫn nao nao đợi Người
Bể dâu mỏi gối vẫn cười
Lang thang tìm kiếm một người thương yêu
GIÓ NGÀN
Âm thầm riêng bóng quạnh hiu
Lỡ đi giữa lối rong rêu hoang tàn
Bước chân lạc giữa gió ngàn
Xin về gom hạt nắng vàng hoàng hôn
NGU NGƠ
Mượn đời thoáng chút hững hờ
Ngu ngơ mộng mị dại khờ phút giây
Mượn Người ru giấc thơ ngây
Thân quen tự thuở trôi mây bồng bềnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét