LỐI NÀO EM ?
Không… !
Anh đã thật cố mà Em
nắm tay nhau, trên những
con đường sáng tối
Nhưng mà cuộc trần nào chịu
dành
cho đôi ta một lối
Nên vẫn còn... trăm mối
ngổn ngang
Giá như dốc đời chỉ một nấc
thang
Thì có lẽ, chỉ một lần va
vấp
Và trái tim ta…
hẳng không còn bị ai đánh
cấp
để không phải đi tìm, nó khắp mông mênh
Có những con đường với bước chông chênh
Không có hoa hồng, không tên để gọi
Dù bao lần Em – ta chống chọi
Cũng không vượt được qua, một kiếp tội
đồ
Ngay cả bản tình ca từng viết bên hồ
dẫu dịu êm, cũng có người cho là rồ
dại
hỏi vậy Em ? biết bao chừ trở lại
“Một con đường” với cỏ dại thênh
thang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét