Tháng tư…!
Tháng tư…
Em mặc áo màu hồngNhư cánh Phượng hồng còn đang e ấp
Mây trên đầu, chiều nay… dường như rất thấp
giống như là, muốn che nấp Em tôi
Tháng tư ngày xưa
Tôi từng lén trao Em nụ hôn môiCái nụ hôn nay trôi vào ký ức
Nó mãi theo tôi những đêm dài thao thức
cả những cung đường rưng rức…nhớ thương
Tháng tư Saigon mưa đan những sợi tơ vương
Người thương nơi giảng đường giờ không còn nữaTìm Em…tôi vẫn đi tìm mỗi bữa
Nhưng Em mãi không còn, cái thuở thơ ngây
Em bồng bềnh trôi theo những đám mây
để lại nơi đâyTôi…
nỗi buồn thương nhớ
tháng tư… sao Em nỡ phụ tình tôi vậy chớ ?
đâu phải vì tôi ngây ngô, làm cớ để Em xa.
Tháng tư bây chừ…
Em mặc áo màu hoaDáng kiêu sa bên người ta lộng lẫy
chỉ riêng tôi, giờ như cành khô chờ gãy
biết trách gì Em, giữa bẫy nhân gian.
Tháng tư !
sách đời đã lật vở sang trangtôi về lang thang giữa giảng đường hoang vắng
mong tìm lại… cho mình chút nắng.
Mà sao Em…? nắng mãi đi hoang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét