Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

ĐỪNG

Đừng…



Đừng gần Người
để hồn tôi thêm bối rối
Đừng cận kề …
Khiến lại trói yêu thương
Van Người !
đừng để áng mây vương
đừng để khúc tư tương sống dậy.

Đừng Người !
đừng khơi, hồng tâm tôi thức dậy
xin để nó ngủ yên cùng lau sậy, cỏ buồn
cứ giã vờ quên đi dù khao khát côi nguồn
ngày xưa ấy, cuộn cuồn dòng thư nhớ

Van Người…!
Tôi van Người xin chớ
Hoài niệm dấu xưa, để phải ngậm ngùi
dẫu có lần thương, thì Người cứ chôn vùi
đừng nhớ… hãy quên
vì chỉ tình cờ hội ngộ

Lý giải làm chi ? xin để ngủ yên nấm mộ
quạnh hiu buồn, qua mấy độ thanh minh
chẳng người viếng thăm, cũng chẳng thấy bình minh
rong riêu phũ miền u minh hoang lạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét