SỎI ĐÁ
Bỗng dưng vướng một
chữ vương
Dường như ai đó
còn thương
ráng chiều
bồng bềnh theo một
cánh diều
nhớ thương đẫm ướt
dáng Kiều
thuở xưa
Mỉa mai
hoa dại giữa mưa
Bên đường
đứng đợi
người chưa thấy về
hỏi Ai còn nhớ
ước thề ?
trăm năm
sỏi đá
chẳng hề đổi thay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét