Nửa Trăng tìm
“ Mặt trăng từng khuất ở nửa trong nhau “
Như Ta đã trao chút nửa đời chân thật
Trăng trên đầu vẫn còn sáng bật
Dẫu một nửa thôi khi vẫn ở bên nhau
Nhưng ! trăng sẽ trôi mau
Khi nụ hồng tâm không còn trao nhau nữa
Nắng sẽ dậy như mỗi ngày hai bữa
Đêm và ngày cứ thế đi qua.
Nhưng trăng thì vẫn đọng trong Ta
Những đêm hoa, sáng ngời mộng đẹp
Có phải trăng Người rộng vành không hẹp ?
Sáng bên trời Ai lặng lẽ bỏ quên ?
Khiến lòng Tôi lại phải chênh vênh
Chút niềm đau không thể nào phai được
Trăng không có thể nào mọc ngược
Nên lúc nào Tôi tìm lại được Người ?
Tìm nụ cười ngày trinh nguyên trăng tỏ
Trong đồng tử Người có từng hỏi nhỏ ?
Bến bờ Tôi tim dội sóng khôn cùng
Nên trăng lên sáng cả một vùng
Không che được Người...giọt hồng dư lệ
Ai bỏ quên ánh trăng bên vệ
Cỏ ven đường lòng tệ với trăng ?
Riêng Tôi thì…lòng vẫn mây giăng
Khi Người khóc trăng như chao đảo
Tôi vẫn nào quên lời xưa Người bảo
Nửa vầng trăng giông bão, bập bùng
Nhưng nửa Người – Nửa Tôi vẫn sẽ cùng
Khép đôi lại để trăng tròn vành vạnh
Trăng viên mãn Tim Tôi – Người không lạnh
Khi Người – Tôi kề cạnh trong nhau
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét