Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

Giòng thơ " thời áo trắng học trò..."

Xin tạ lỗi

Người tạ lỗi cùng mùa thu xưa cũ
Tôi nghệch ngờ với những lỗi vu vơ
Góc sân trường vội vã những dòng thơ
Chờ chút nắng mang gót chân Người đến

Xin tạ lỗi ngày xưa trìu mến
Những giận hờn lầm lỗi ngẫn ngơ
Mùa đi qua những chiếc lá bơ vơ
Rơi thầm lặng giữa nhịp đời vội vã

Đi bên Người gót hài thong thã
Những thân thương khi chia ngã lối về
Mắt trong nhau khẻ nụ tràn trề
Như nấng ná ngõ về thiếu nữa

Và cứ thế mỗi ngày hai bữa
Tôi cùng Người chữa kịp nói thương
Để buổi ra trường chia ngã muôn phương
Tôi vẫn nợ lời thương chưa nói

Xin tạ lỗi ngày ngày sớm tối
Giòng đời qua vạn lối chia xa
Để đến ngày lòng bật nói ra
Thì Người đã xa Tôi vời vợi

Tháng ngày đi qua Tôi vẫn thầm chờ đợi
K‎ý ức học trò vẫn nhức nhối trong Tôi.
Giá như ngày xưa đừng đánh mất nụ môi
Thì đâu phải giờ xin tạ lỗi


Hạ Xưa


Thì thôi xin trả phượng hồng
Ướp trong trang vỡ nụ nồng hương yêu
Tháng năm bụi phủ rong rêu
Trái tim ngơ ngác lêu xêu thuở nào

Ừ thì trả những ngọt ngào
Niềm đau giữ lại thay vào giọt cay
Khi đường đôi lứa chia hai
Tôi đây xin trả ngày mai nổi buồn

Dấu xưa lưu chút cội nguồn
Thương yêu ngày cũ là nguồn thi thơ
Bây chừ hai đứa bơ vơ
Vấn vương lưu lại ngày thơ vô tình

Xa nhau còn giữ bóng hình
Một thời áo trắng đôi mình thân thương
Phượng hồng ngày cũ vấn vương
Lá thư giấy tập trong gương vẫn còn

Tôi qua trăm vạn lối mòn
Vẫn nghe như tiếng trống còn học tan
Ngày về dừng bước qua ngang
Mái trường xưa cũ ngổn ngang cõi lòng

Trái tim như vẫn phập phòng
Lời thương ai đó nổi lòng còn đây ?
Bay về dừng một áng mây
Che khung trời cũ bổng say hạ Người

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét