Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

VÔ TẬN

Vô tận


“ Trãi thơ mà đếm ! vô cùng”

Từ Người bập bùng ánh lửa
Trong Người – Ta, còn một nửa
Cõi tâm linh xa hóa gần





Là thi nhân, ta rất cần

Ngữ ngôn đồng vần, đồng vận
Mặc cho đời còn lận đận
Thơ vẫn là bất tận…ngân

Đất thiên hòa khí tao nhân
Chân tình bâng khuâng nhặt khúc
Quân vương – Hậu hoàng cũng lúc
Mộng thi thơ bút tịnh không

Thả trôi theo một nhánh sông
Đêm chữ nghĩa mông mênh chảy
Thứ tha – thương yêu còn mãi
Thơ Ta – Người… rải tận vô


Thuydu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét