Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

MƠ DÁNG - KHUYẾT TRĂNG

Mơ Dáng




Tôi về một cõi trời thơ
Người về in dấu dáng mơ mĩ miều
Vút xa gom gió lộng chiều
Đơn côi ký ức lưu nhiều nhớ thương

Thiết tha u uẩn tình vương
Đợi chờ ! vó ngựa biên cương ngày về
Trăm năm còn đợi thu hề
Hình hài một bóng bộn bề chinh nhân

Vai gầy, áo ướt chùn chân
Bóng mơ để lại bâng khuâng nỗi lòng

Khuyết Trăng






Nửa vầng trăng, nửa ánh nhìn
Tôi đi tìm lại chính mình thuở xưa
Chiêm bao hoài nhớ đêm mưa
Vọng rơi câu lục thuở chưa xa người

Còn chăng nguyên vẹn môi cười
Vàng rơi sợi nắng nhẹ lười mơn man
Tìm nhau đêm gọi giấc hoang
Tròng trành ngụp lặn đông sang xuân về

Khát khao níu lấy tràn trề.
Đợi chờ trăng khuyết não nề thâu canh
Chân mây viễn xứ mong manh
Một đời ngụp lặn bể xanh nghìn trùng

Trao nhau ngữ vận tận cùng
Ánh tình nửa ẩn vào vùng ngất ngây
Hội nhau trăng khuyết đêm nay
Cùng say chữ nghĩa thơ vay trả đời

Thuydu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét