Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012
CẤT HỘ NGƯỜI
Cất hộ Người…
Tôi xin cất hộ Người ...
chút lặng lẽ cuối mùa
Nơi chẳng có gì là tất cả
Chẳng còn trái tim
Chẳng còn hờn dỗi
Chẳng nhớ, chẳng thương
Chẳng có nắng trên đầu
Bởi nàng thơ
dần mất những nhiệm mầu
Nên lặng thinh
đời không còn màu sắc
Buổi giao mùa không gian xám ngắt
Thu đi…ừ ! đông chớm lại sang
Biết rằng tình đã đi hoang
Trên chiếc lá trái tim Người ngoan ngũ
Chẳng có mới – nhưng là còn cũ
Chiếc lá thu ấp ủ vụn về
Ngày Tôi về - Người có thay áo mới ?
Trái tim Tôi còn – mất hởi Người ?
Có còn nụ cười
Hay chẳng còn gì tất cả ?
Chẳng có thương, chẳng có nhớ bởi lặng thinh
Lời hẹn ngày xưa vẫn giữ trung trinh
Nhưng sao chút bình minh giờ cũng tắt
Xin cất giữ những gì đã mất
Nổi bâng khuâng và cả thầm thì
Giữ tất cả những gì
Nơi trái tim Người từng khẻ
Cần gì dối dang trong mới mẻ
Tôi cất hộ Người lời lẽ từ tâm
Thuydu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét