Tôi chờ ngọn gió vô thường.
Vành trăng lõa thể bên đường đợi ai ?
Cỏ vàng thao thức chờ nai
Đông buồn chưa ngũ thu phai giao mùa
Chờ Người một ngọn gió lùa
Tôi lênh đênh kiếp mấy mùa thời gian
Cánh rừng chim đã bỏ hoang
Ru Người xưa cũ mênh mang hảo huyền
Thuở tâm chiu chắt một miền
Mi hàng giọt nhỏ ngọc tuyền còn rơi
Trong Người dĩ vãng chơi vơi
Sông trăng thả ánh vàng lơi sợi chùn
Giấc mơ Người đến lạ lùng
Con tim trổ mã bão bùng đêm qua
Lênh đênh trôi kiếp phù sa
Xưa ru Tôi ngũ ngân nga mộng thường
Người răng nguyệt thẹn hoa nhường
Lặng yên tôi ngắm tỏ tường khiết tinh
Nghiêng mình vệt sáng tú tinh
Đêm bay góc sáng lung linh chân trời
Trong Tôi là mộng hay đời
Mà sao đồng tử rạng ngời chân phương
Vô thường xin cõi tựa nương
Giấc mơ kỳ lạ nhớ thương không Người ?
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét