THẤT VỌNG
Nỗi thất vọng phân đoạn tình muôn mảnh
Lũ gió gieo vung vãi khắp Thiên Hà
Bụi trần ai vô tình vấp phải
Nên hành trình lệch hướng rớt vào Ta
Mọi trật tự đảo hình không khuôn lối
Mùa lấn mùa lầy lội lá vàng, xanh
Thù hận ghì yêu thương giao phối
Đêm tận cùng trong nghi lễ lạnh tanh
Hy vọng chốc hóa phù du mờ nhạt
Chấp chới vòng tay ... chỉ tiếng gió qua
Nơi cũi sắt vô hình Tim ngột ngạt
Trút hơi tàn trong dòng máu loang xa...
Hải Âu
Lời đau
Lời đau nào? khóc khô buồn tủi
Cuộc tình nào? ngắn ngủi chia xa
Ta mình ta bước đi lầm lũi
Xâu chuổi phận người…những chạm va
Đời đảo điên ngược khuôn, chệch lối
Người phụ người khoảng tối chông chênh
Giận- thương, võ vàng đêm tăm tối
Lạc cuộc trần nhức nhối…cong vênh
Đôi mắt thức hay hồn người thức?
Miền thương nào ray rứt khôn nguôi
Hỏi cuộc người có còn vuông vức?
Hay chỉ là đầu lưỡi đải buôi?
Thuydu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét