Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

Em ru

RU...

neo biền biệt góc đời xa 
thương sao cho mắt em là mắt anh?
nhớ cuồng tim, nhớ mềm thân

xót như ai rứt nửa phần đời quen
có đêm nào - một đêm riêng
em ru anh thức... thuyền quyên muộn màng?
thuyền quyên... nâng một lần khăn
một lần chăm chút, một lần nương vai...
anh đừng khép mắt đêm say
đời ta chỉ một lần đầy ấm thôi!
xốn xang rồi cũng đành vơi
mặn mà mấy cũng nửa vời, chơ vơ
em gom ước vọng vào thơ
ru cho anh thức...
ru mờ dáng nhau...

Đinh Thị Thu Vân



Em ru ta thức…nghe đau
Còn không một nửa đời sau chung đường
Ru nhau phiên khúc chán chường
Đêm riêng lẻ bóng mộng thường vời xa

“Nửa phần” đã thuộc người ta
“Nửa phần” còn lại chạm va miền buồn
Sông yêu hỏi có cội nguồn
Mà sao dòng xiết từng luồng bập bênh

Em ru ta những…nhớ quên
Ta ru em phận lênh đênh con đò
Chừ thì hoang vắng câu hò
Sông mê xa khuất…
rối vò lời ru…

(*Đinh Thị Thu Vân)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét