Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

Giọt mặn

Cho một ngày ta đã đi qua

Cũng đến lúc ta nhìn nhau lần cuối
Chạm chia ly còn níu giữ được gì
Con sóng cuốn ánh vàng xa bờ bến

Ngơ ngác chiều chầm chậm tiễn ta đi

Chim xoãi cánh đuổi theo ngày vội vã
Tiếng buồn rơi lạc lõng lối xưa về
Gió khao khát từng nụ hôn trên lá
Ai bắt lòng quên một thoáng si mê

Mãi xuôi ngược theo dòng đời quên nhớ
Phút buồn tênh ta chợt nhận ra mình
Cỏ lau cô đơn trắng đời tan tác
Dối chi người lấp lánh sắc nguyên trinh

Đành dốc cạn nỗi buồn trong tĩnh lặng
Biển hao gầy thương sóng nhỏ lênh đênh
Chẳng dám khắc đời nhau vào định mệnh
Thôi trót một ngày ta chẳng nguôi quên...

Ngọc Yến


Giọt mặn…

“Cho một ngày ta đã đi qua”*
Cho một lần tình đã chia xa
Cho nỗi buồn thoáng qua đọng lại
Đêm hoang dại vỡ giấc mộng lành

Con chim non ướt lạnh trên cành
Người ướt mi hoen vành giọt mặn
Lỡ lạc nhau cuộc mình nghe nặng
Ngày cứ dần qua trong lặng im

“Dốc cạn nỗi buồn”* nghe giá buốt buồng tim
Ta nhận ra nhau đời thêm cay nghiệt
Nỗi khát khao chừ đà khánh kiệt
Thôi thì đành chấp nhận thiệt thua

Phải cuộc người là những bán mua
Mà sao lời cho nhau chua chát
Giữa đêm thâu nghe dường bỏng rát
Ta tự dối lòng…đời cát mông mênh

(*Ngọc Yến)
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét