THỀM TRĂNG
Hoa ngời
một tối thềm trăng
Chiêm bao lướt sóng
giăng giăng giang đầu
Lỡ mai
thơ đọng giọt sầu
Ngày sau lưu lại
vết màu hư vô
Đời đâu
chỉ có điểm tô
Tâm tư xưa cũ
ngây ngô kiếm tìm
Ngồi buồn
chôn kín nỗi niềm
Chợt như lạc lối
vào miền âm u
chỉ một không hai
Hương thời gian cũ
lắt lay gợi buồn
Hoa trăng
tỎa sáng từng luồng.
Đánh thơ thức dậy
giật cuồng chiêm bao
Lênh đênh
trong cõi trời sao
Ngân hà dậy sóng
nao nao phím chùng
Cuồng si
nhân thế mịt mùng
Tình nhân đôi ngã
ngại ngùng chia xa
Sóng dâng
huyễn hoặc âm ba
Vang xa từng khúc
ngân nga não lòng
Thơ rơi
lệ nhỏ từng dòng
Hồng tâm thổn thức
phập phòng trầm thăng
Tình xưa
chạm ngõ băn khoăn
Vết thương rỉ máu
vô ngăn thơ người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét