Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

CHẾT !


CHẾT !


 Ai cũng sợ ngày không còn nữa
Ta sợ gì cái ngày ấy đến gần.
Cái chết chỉ là một phần.
Như giấc ngủ dài, thiên thần mời gọi.

Chết ! có nghĩa  là qua một đêm, không cần soi rọi
Chẳng chiêm bao mà cũng chẳng đớn đau.
Khi ra đi không cần dặn trước, dặn sau.
Và vì thế…đừng ai mau rơi lệ

Khi ta chết, xin đừng câu nệ.
Đừng khóc than, những hạt lệ sầu bi.
Đừng gọi tên ta thảm thiết lâm ly.
Đừng đánh thức, cứ để ta đi thanh thản.


Tiếc gì trần gian, chỉ toàn buồn nản.
Người bội người, đời phản trắc nhau.
Nên xin…hãy để hồn ta nhẹ nhõm đi mau.
Bởi ta nào còn khát khao cuộc sống.

Chết có nghĩa là ta bắt đầu đi bằng hình bóng
Nơi vĩnh hằng, sống kiếp hư vô.
Xa cuộc đời với những chen xô
Trở lại chính mình… không cần tô son, trét phấn.

Ngày ta chết, xin đừng ai vương vấn.
Cũng xin đừng ai, quấn mảnh khăn tang.
Vì khi sống ở trần gian vốn đã lang thang.
Thì lúc chết, cần mang chi nuối tiếc.

Có thể đêm nay ngủ rồi…sáng mai ta không còn biết.
Là lúc hồn ta, không còn tiếc điều chi
Vì đời lắm lúc, cũng có khi.
Nhắm mắt lại, mọi miền bi xoá hết.

Ta biết ! có rất nhiều người…sợ chết.
Ta thì không, sợ đoạn kết cuộc đời.
Vì được về gia đất, gia trời.
Cũng là nơi ngàn đời viên mãn




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét