MÔNG
MÊNH NỤ TÌNH
Mông mênh
mây gió
giang đầu
Cánh xưa bay bổng
Nhiệm mầu hồn ta
Trăng ngà
thấp
thoáng ẩn xa
Mảnh sầu nửa bóng
trong
ta đêm tàn
Lang thang
xưa
bước ngập tràn
Nỗi sầu gợn sóng
hai
hàng lệ châu
Giăng giăng
Chớp bể mưa ngâu
Nguyệt treo, sương đọng
bể sâu lụy hàng
Mênh mông
ngút
mắt hai hàng
Khép mi sầu muộn
ánh
vàng trăng khuya
Bến chờ
một
bóng thuyền kia
Tình chung nhắn gửi
Ai kia
đợi chờ
Ảo hình
một
bóng trăng mờ
Nhịp cầu ô thước
đời chờ
tình quân
Ngưu Lang
Chức Nữ
bâng khuâng
Tôi – Người vời vợi
trao
dâng tình hồng.
Nửa tim
nhịp
đập phập phòng.
Hồng tâm dậy sóng.
Cõi
lòng xuyến xao
Núi kia
một dãy
cao cao
Lừng ngang mây trắng
nôn nao
nụ tình
Ngữ thơ
hồn hoá
chùng chình
Phải chăng nửa đợi
Khúc tình ta trao ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét