Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

TRĂM NĂM....


TRĂM NĂM ĐÁ SỎI…VẪN CHỜ

 



Xin cất những rối bời
của cuộc trần bộn bề nặng gánh
Những giọt mặn rơi… rơi óng ánh
Nặng… đôi quang gánh giữa đời


Xin chối bỏ những lời mời
ngọt ngào… để lấy đắng cay nhân thế
Xin được trở về miền hoang phế
Nơi suối nguồn thay thế yêu thương

Ta biết phía Người còn những vấn vương
Ánh mắt mù sương, sa ngọc lệ
Dẫu lo toan vẫn không quên lời ước thệ
Đoá vô thường bên vệ đường xưa

Ta biết Người…
thích đắm mình dưới những cơn mưa.
để cảm nhận những gì chưa thể
Phôi phai - cuộc người dâu bể
Đá sỏi… trăm năm, vẫn biết chờ
kể truyện trong mơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét