Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

NÓI VỚI NGƯỜI


NÓI VỚI NGƯỜI
(Cùng Trăng)
 

 
Có thể tôi chưa biết !
sự kiêu hãnh từ Người
Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng

khoảng trống vẫn còn… âm thầm Người chịu đựng

Trên sân khấu vở tuồng được dựng
Vai bi…luôn tràn ngập nội tâm
Nỗi buồn như cơn mưa lăm răm
diết da khi nào chịu dứt ?

Sự lặng im, càng làm Người thêm bứt rứt
Được gì ?
với những đau nhức ta mang
Thời gian…? !
Có thể hàn gắn những vết thương
Nhưng vết thương lòng…thì cứ ương thầm kín

Ta cứ tự dối ta để hồng tâm lặng nín
Nhưng thật ra ván vương càng kín diết da
Chính lòng ta mới biết rõ ta
Sự lặng im…là quên hay nhớ ?

DTMG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét