MÔNG LUNG
(Cùng Thu)
(Cùng Thu)
Ừ… !
Chắc cũng chỉ là một thoáng…
thôi Em
Mông lung buồn
Em không viết được
Cuộc trần đi qua với bao điều
mất – được
thì cần gì xưa cũ mốc meo
Nhưng…!
Nếu cần
Em cứ mang theo
Tất cả gieo neo một thời vất vả
Nó là tất cả
Nâng bước chân Em
vượt nghiệt ngã gian truân
Thôi…! Em đừng bâng khuâng
Ngủ đi… đón đợi mùa xuân đem đến
Đừng đợi anh mà…con thuyền xa bến
Quên lối trở về, giấc mộng mị Em
Nỗi niềm trong thơ…anh sẽ đem
Cất vào cái nơi, Em nghe nhịp đập
Giọt café buồn lấp…ngập
Nỗi lòng anh, dưới thập giá đóng đinh
May mốt này vào hạ…nắng lung linh
Ngõ xa hơn…quá tầm tay với
Lối anh cũ xưa chưa kịp tới
Em độc thoại riêng mình
Đếm giọt…café
DTMG
hay lắm ạ
Trả lờiXóa