Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

CHÚT NẮNG... NƠI NGƯỜI


 CHÚT NẮNG…NƠI NGƯỜI



 

Cảm ơn Người đã gửi tôi chút nắng

Sài Gòn phương này đang trắng trong mưa
Con phố đêm từng bước lưa thưa
Loe loét vàng đèn xưa bóng đổ.

Mùa thu Sài Gòn không như Hà Nội cổ
Phố trải dài lá đổ công viên
Tôi bước đi không định hướng của kẻ điên
Đang như lạc vào vô biên cảm xúc

Hà Nội Người… dạt dào cung bật khúc
Phố xa như… mút mắt tầm nhìn
Những đôi mắt tròn vo ôm trọn ánh nhìn
Gom hoài yêu thương, tình… vương phũ

Hà Nội Người, thu liễu bờ… buông ủ rũ
“Chiều cơn mưa…qua” góc cũ ai chờ
Lắng cạn ngu ngơ cùng chút hững hờ
Bờ môi ngọt, chờ hôn môi nụ

Ướt phố mưa mái hiên về tụ
Những đôi tình nhân trú ngụ mưa chiều
Thì thầm lời yêu, gửi gió bao điều
Về phương Nam điều tôi mong đợi

Chỉ chút nắng Người gửi thôi… sao tôi nghe vời vợi
Âm thanh mùa như hạt nhớ đong đưa
Sài Gòn phương này đang trắng trong mưa
Hạt long lanh Người…chưa thu nào cạn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét