Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

MONG


MONG




 
Biển muôn đời vẫn cồn cào nổi sóng
Tựa lòng Thuyền luôn mong ngóng Biển xa
Những lúc giận hờn Biển không thể nói ra
Chỉ biết ngân nga lời cuồng nộ

Không có Thuyền - Biển hoá thành nấm mộ
Không có Biển - Thuyền mấy độ chông chênh
Biển dạt xô - Thuyền hoá lênh đênh
Lòng sai, khác mông mênh bến đổ

“ Không có Thuyền đâu còn sóng vỗ…”
Không có Biển - Thuyền không chỗ tung tăng
Không có Người – Tôi như thể vành trăng
Đêm vào khuyết, mờ giăng sương phũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét