Về chỗ tim Em
Sẽ có một ngày, anh về với
biển của Em
Ngồi lặng im, xem cánh buồm
no gió.
Nơi mà Em… giấu tình anh
trong đó.
Lúc cồn cào, lúc lặng gió dịu
êm.
Biển của Em vằng vặc trong
đêm.
Ánh trăng vàng, tô thêm màu
huyễn hoặc.
Anh ngồi lắng nghe, từ Em muôn
cung bật.
Ru rì rào, dìu dặt ngàn
khơi.
Khi xưa !
Anh là con thuyền, loài lạc
chơi vơi.
Lang thang tìm, một nơi bến
đỗ.
Em âm thầm, làm con sóng vỗ.
Đưa thuyền
anh, về chỗ tim Em.
Bởi không
ngoan, anh cứ tha thiết đòi xem
Trái tim Em,
góc nào anh ngụ.
Em bảo với
anh, tình là ẩn dụ.
Tận thẳm sâu,
nên không thể phơi bài.
Chỉ cần anh nhìn Em, những đợt sóng dài.
Nơi đó tình
Em, không ngày nào dứt.
Tình Em dành
cho anh, người duy nhất.
Mãi không đổi
thay, chất chứa tháng ngày.
…….
Nhưng !
có lúc…thuyền
anh đi, trong những đêm dài.
Giữa bão bùng…cũng
đôi lần lạc lối.
Em dõi theo,
hồng tâm nghe đau nhói.
Đợi chờ anh,
mỏi gối miền xa.
Khi lạc Em,
anh mới chợt hiểu ra.
Biển Em… là
bài ca bất tử.
Nếu cuộc đời
này, điều gì cần giữ.
Thì trước tiên,
là giữ yêu thương.
Chiều nay… anh ngồi dưới rặng dương.
Lặng im, thương hoài Em con sóng.
Tim anh bảo từ nay sẽ sống.
Cùng biển Em, mãi đợt sóng…bạc đầu.
Tình Em dành cho anh, là phép nhiệm mầu
Thiết tha… một màu xanh biển biếc.
Tưới lên thơ anh, những dòng tha thiết.
Khúc hạnh thu, da diết… gửi về Em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét