Ngôn
ngữ gọi mùa
Phải Em
ngôn ngữ của mùa thu ?
Chiều
trải giăng giăng vệt sương mù
Bảng
lảng trời mây mờ che phủ.
Cùng ta
nhè nhẹ dạo khúc ru
Em đến
cùng ta một dấu yêu
Hồn ta
trải rộng ánh nắng chiều
Hồng
tâm ấm lại dù đông giá
Xua nỗi
cô đơn, xóa tịch liêu.
Em là
ngọn gió nhẹ hiu hiu
Là suối
thương yêu, giọt mỹ miều
Em đem
ánh nguyệt đêm về với
Ru ánh
trăng vàng vọng khúc tiêu
Ta
người thơ thẩn lạc bồng phiêu
Lạc giữa
rừng thu của một chiều
Em nai
vàng bước miền ngơ ngác
Để ngác
ngơ hồn ta chốn yêu.
Ta muốn
cùng ai khúc nghê thường
Đêm
thanh cõi mộng vạn dặm trường
Dìu
nhau Em nhé vườn thơm ngát
Bát ngát tình ai một khúc thương.
Nhặt
nhé này Em chút nắng vàng
Đem về
gọi lại tiếng ve ran
Thu
sang còn đó, người xa thẳm
Ngôn
ngữ gọi mùa thơ mãi vang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét