Huyễn hoặc
Em huyễn hoặc dưới
ánh vàng…thu khúc.
Ta lênh đênh
thuyền, lạc giữa Sông trăng
Đêm Hạnh thu ngàn
ánh sao giăng
Trong vũ khúc trào
dâng cảm xúc.
Có phải ta ?... lạc
vào nhau từ dạo lúc.
Đêm nguyên sơ, mê
khúc nghê thường.
Từ hồng tâm, nghe
ngôn ngữ tỏ tường.
Trái tim Em – ta…
như dường ghép nửa.
Để rồi bổng dưng,
đêm về bên song cửa.
Mắt huyền Em, ẩn
giữa là ta
Nơi bắt đầu, một
nốt tình ca
Dìu dật bay xa, vào
bao la vũ trụ.
Ừ nhé Em ! một ngày
ta về ngụ
Miền tim Em, hội tụ
triều dâng
Xô thuyền ta, giữa
đảo bâng khuâng.
Đêm ru nhớ, phù vân
đọng lại
Tim mở ra, đón chờ
ngây dại.
Nụ hôn nồng, ta
ngại ngùng trao.
Nghe sóng âm môi
ngọt lịm hồn nao.
Như lạc cõi rừng
sao huyễn hoặc.
Thu đó Em, dưới ánh
trăng vằng vặc
Muôn tia vàng phũ
đặc không gian.
Ta mong Em – ta rồi
sẽ chảy tan
Trong giấc
hoang…thiên ngàn tình sử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét