Nghiêng Mùa
Em nghiêng một mái tóc thề
Thơ tôi nghiêng một đường về canh khuya.
Nụ hôn nghiêng nửa sẻ chia
Em nghiêng ánh mắt rọi tia tử đồng
Thuyền nghiêng giữa sóng bềnh bồng
Tình nghiêng Em ngã vào lòng tôi xưa
Mưa nghiêng hạt nhỏ miền trưa
Chớp nghiêng loé sang em xưa giật mình
Trăng nghiêng ru một khúc tình
Gió nghiêng lồng lộng, ảo hình thăng hoa
Núi nghiêng thoai thoải triền xa
Rượu nghiêng cạn chén Em – ta lạc hồn
Biển nghiêng nổi sóng bão cồn
Trời nghiêng tinh tú dập dồn đảo xoay
Ngày nghiêng toả ánh ban mai.
Đêm nghiêng nhẹ gót chân nai lá vàng
Lời nghiêng ru giấc mơ màng
Suối nghiêng róc rách khẻ khàn dòng buông
Kình nghiêng một tiếng ngân chuông
Lệ nghiêng nhỏ giọt sầu tuôn bồi hồi
Sóng nghiêng cuộn nước sa bồi.
Thu nghiêng người lạc giữa đồi âm u ?
Ta nghiêng trao lại khúc ru.
Hạnh thu xưa tiếc trùng tu đợi mùa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét