Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

Ngày xa

NGÀY EM GIÃ THƠ
Nếu một ngày em rời bỏ thơ
Anh đừng tin những xúc cảm trong em đã chết
Dù dịu nhẹ cũng khoảng hồn trống khuyết
Em có mang nổi chính mình qua những hao hanh?

Khoác cô đơn làm người bạn đồng hành
Khi những gũi gần giấu muôn trùng cách trở
Ghìm lòng trước những lằn ranh biết chắc rằng dễ vỡ
Một bóng trăng gầy nơi đáy nước chung chiêng

Em đã là em trong những dịu hiền
Để có thể yêu anh như là câu hát
Để một ngày vỡ ra điều bỏng khát
Sẽ chẳng có ai nơi cuối con đường

Mai ngày xa vui cũng hóa vết thương
Sẽ đau lắm mỗi khi trời trở gió
Em nối ngày đêm bằng lời kinh khổ
Cầu nguyện cho người – ngày em giã thơ.

Huong huong

NGÀY XA

Ngày mà bóng đêm phũ kín hồn thơ
Những giấc mơ rồi sẽ không còn trong em nữa
Lúc ấy trong tim chỉ còn ở giữa
Phần mình…khuất lấp một nửa kia
Nỗi trống khuyết… Em giữ lấy không sẻ chia
Lằn giới hạn hoá thành tia nắng nhạt
Còn anh ư…! kẻ lữ hành phiêu bạt
Không chỗ dừng chân, lạc cõi vô minh
Đừng nối ngày đêm… Em ! bằng những khổ kinh
Lời cầu nguyện lặng thinh trôi vào thinh lặng
Cái đã vỡ, có thể nào dâng tặng ?
Bóng trăng gầy, không nặng chốn bao la.
Vết thương chưa kịp lành ở một ngày xa
Lại nghe đau, đêm vào đông trở gió
Sẽ thật buồn khi một ngày nào đó
Em giã thơ…
giã cả miền anh
Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét