Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

Anh thấy mà

ANH CÓ THẤY

Anh có thấy thời gian thật vội
Chớm ngày sang đã vội xế tà
Đôi lúc thờ ơ dựa đời bình thản
Thoáng giật mình: len lén tóc – sương sa...
E không kịp lời giận hờn vừa thốt
Dẫu vô tình cũng chạnh xót xa
Giá có thể mang nỗi buồn gội gột
Mai ngày sau ... ta biết thế mà
Xin hãy nắm bàn tay em thật chặt
Khi thời gian gót nhẹ bước qua
Anh có thấy lời thương thầm lặng
Trong muôn sao lấp lánh giải ngân hà.
Thuthuvang

Anh thấy mà
Anh thấy mà thời gian vùn vụt
Hoa vừa tươi chừ đã héo tàn
Cố quên rồi chừ sao vẫn nhớ
Một người đi, người ở lại… quạnh hiu
Anh nhận ra rồi đời gian dối
Mưa phủ giăng khắp lối thu hề
Tình đã xa ngày thành bóng tối
Trách chi người bội ước phu thê
Giữ chi em trái tim vụn nát
Cứ mặc đổi thay chua chát, âm thầm
Đời vô tình hoá tim đá sỏi
Anh nhận ra phía cõi u âm.
Duthuymiengiang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét