Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

Nào đâu phải

Ngày Xa Anh

Thêm một lần nữa nước mắt em rơi
Thừa thãi quá trước đời anh hạnh phúc
Thừa thãi tình yêu lỗi lầm say đắm

Thừa thãi lo âu, thừa thãi ngọt lành

Em chẳng có gì, em chẳng có gì hơn
Nồng ấm ấy muộn màng ai hiểu hết
Trao cho anh, anh cứ vờ chẳng biết
Chẳng biết yếu mềm, chẳng biết bơ vơ…

Ôi giá như em có được trái tim hờ
Không biết gọi, không một lần biết nhớ
Không biết đợi anh về sau cánh cửa
Không biết nhói lòng khi nhận thoáng thờ ơ

Nhói lòng đi cho đau xé mến yêu thừa
Đau cho hết ôi ước gì được hết
Đau cho cả những gì đang vội đến
Đau trọn một lần mai khỏi đớn đau thêm.


Đinh Thị Thu Vân


Nào phải đâu

Biết rằng ngày “mai có khỏi đớn đau”* hơn
Hay nỗi đau vẫn theo mãi hoài không hết?
Giá như được một lần quên cơn đau rồi chết
Anh cũng xin… xoá dấu vết yêu xưa

Nào phải đâu anh đến đi như một cơn mưa
Trong anh sự “thải thừa”* mà giống như chưa một lần hạnh phúc
Anh xin lỗi em vì trong anh có lúc
Cũng “biết yếu mềm”*; cũng giây phút đúng - sai

Ngày mình xa nhau đâu chỉ riêng mình em cay
Anh chỉ giã vờ thôi trái tim mình chai sạn
Âm thầm dõi theo em với nhớ thương vô hạn
Không em… anh lang thang làm bạn với gió mây

Giá như anh có được đôi cánh để bay
Anh sẽ bay ngay về tìm em, không xa em nữa
Em có vui không chúng ta nhen lại lửa
Ủ lại men nồng cái thuở…chưa xa.


(*Đinh Thị Thu Vân)
Duthuymiengiang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét