Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

KHÚC HẠNH THU - 12


Về chỗ tim Em

Sẽ có một ngày, anh về với biển của Em
Ngồi lặng im, xem cánh buồm no gió.
Nơi mà Em… giấu tình anh trong đó.
Lúc cồn cào, lúc lặng gió dịu êm.

Biển của Em vằng vặc trong đêm.
Ánh trăng vàng, tô thêm màu huyễn hoặc.
Anh ngồi lắng nghe, từ Em muôn cung bật.
Ru rì rào, dìu dặt ngàn khơi.


Khi xưa !
Anh là con thuyền, loài lạc chơi vơi.
Lang thang tìm, một nơi bến đỗ.
Em âm thầm, làm con sóng vỗ.
Đưa thuyền anh, về chỗ tim Em.

Bởi không ngoan, anh cứ tha thiết đòi xem
Trái tim Em, góc nào anh ngụ.
Em bảo với anh, tình là ẩn dụ.
Tận thẳm sâu, nên không thể phơi bài.

 Chỉ cần anh nhìn Em, những đợt sóng dài.
Nơi đó tình Em, không ngày nào dứt.
Tình Em dành cho anh, người duy nhất.
Mãi không đổi thay, chất chứa tháng ngày.

……. 
Nhưng !
có lúc…thuyền anh đi, trong những đêm dài.
Giữa bão bùng…cũng đôi lần lạc lối.
Em dõi theo, hồng tâm nghe đau nhói.
Đợi chờ anh, mỏi gối miền xa.

Khi lạc Em, anh mới chợt hiểu ra.
Biển Em… là bài ca bất tử.
Nếu cuộc đời này, điều gì cần giữ.
Thì trước tiên, là giữ yêu  thương.


Chiều nay… anh ngồi dưới rặng dương.
Lặng im, thương hoài Em con sóng.
Tim anh bảo từ nay sẽ sống.
Cùng biển Em, mãi đợt sóng…bạc đầu.

Tình Em dành cho anh, là phép nhiệm mầu
Thiết tha… một màu xanh biển biếc.
Tưới lên thơ anh, những dòng tha thiết.

Khúc hạnh thu, da diết… gửi về Em.


Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

ĐÂU ?... MỘT LỐI ĐI VỀ


ĐÂU ?... MỘT LỐI ĐI VỀ


Suốt hơn nửa đường đời  xuôi ngược
Ta nhận được gì ? ngoài những đắng cay.
Những luỵ phiền, mở mắt mỗi sớm mai.
Cứ đeo đẳng không lay, không chuyn.

Với người thân đã bao lần đưa tiễn.
Với bạn bè mỗi đứa viễn phương xa.
Cuộc tình ta cũng từng đã trải qua.
Những được mất, xa gần, gian dối.

Có phải ?… cuộc đời là đêm tối.
Nên làm gì có một lối đi về.
Dù trong tim luôn hy vọng tràn trề.
Vẫn còn đâu đây, câu thề chung thuỷ.



Những lọc lừa, hằn sâu trong suy nghĩ.
Cùng ưu phiền, bất đắc dĩ đa mang.
Khát khao một ngày, lật vở sang trang.
Trở về ngày xưa,  vô can phiền luỵ

Nhiều lúc tự hỏi… mình có phải là lập dị ?
Nhưng không !... Ta đâu bi luỵ, hơn thua.
Lương tâm, chưa từng qua cuộc bán mua.
Sao vẫn gánh, phần thua, sự thiệt

Đúng – Sai, sao đời không phân biệt ?
Tình người, đã cạn kiệt rồi chăng ?
Nhiều lúc ta muốn gào to…
biển hãy nổi sóng dâng
Cuốn phăng hết, cán cân thiên lệch.



Hơn nửa đường đời qua…mỏi mệt
Ta về tìm ta, nguệch ngoạc dòng ưu.
Có lẽ ngày về, trong giấc ngủ thiên thu.
Sẽ ru ta vào mùa thu vĩnh cửu.

Đêm nay chờ ai, bên chung tửu.
Liệu ta đi, hết đủ …trọn con đường ?





Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

KHÚC HẠNH THU - 11




LỐI XƯA


Lối xưa… tôi đợi Em về
Vùng thơ ngây cũ, tràn trề hương bay.
Đêm tình… ru giấc mộng say
Để trôi đi hết, nụ cay cuộc đời.

Ngủ đi Em ! Tiếng ru hời
Đong đưa cánh võng, giữa trời tự do.
Đêm này… tôi sẽ dâng cho.
Nụ hôn vụn dại, say no môi mềm.


Trong nhau… Em sẽ ngập chìm.
Giữa dòng ngây dại, đầy niềm hân hoan
Miền tim… trong cõi giấc hoang
Dẫn nhau vào chốn, miên man vô thường

Nói nhé Em ! Lời tỏ tường.
Rằng ta xưa đã, như dường trong nhau.
Lời ngụ ngôn – Xưa thốt trao.
Nghìn năm vẫn đợi, dẫu bao bụi đời




Nơi  xa… góc bể chân trời.
Tim tôi vẫn ngỏ bằng lời chân phương
Tơ lòng… Em có vấn vương ?
Xin quay về chốn, miền thương thu này.

Vào mơ… một giấc sum vầy
Mưa bay tháng sáu, phủ đầy tư tương
Ngút ngàn rừng cánh bạch dương
Hạnh thu Em có, nhớ thương tháng ngày ?


KHÚC HẠNH THU - 10



MÙA NHỚ


Ta bảo trăng, về cùng Em bên ấy
Soi tỏ lòng ta, để thấy yêu thương
Trời quê hương, tháng sáu mưa vương
Nỗi nhớ quắc quây, trùng dương nổi bão.

Miền tim ta, có lúc xoay nghịch đảo
Là lúc Em chờ, giữa bách thảo dại hoang.
Tội đồ ta, để tim Em… có lúc ngổn ngang.
Khi ta chưa tỏ, tình cần mang màu sắc.

Chừ thì ! … trong đêm tịch trừ vắng ngắt
Ta mới hiểu thế nào, hiu hắt canh thâu.
Ta khát trăng, vằng vặc thẫm sâu.
Để biết được, cái câu chờ đợi.


Trái tình Em, ta biết là… bao la vời vợi.
Nên ta bảo trăng, chờ đợi ngày về.
Để cho ta, giữ được câu thề.
Của ngày xưa, tràn trề thương mến.

Trăng ơi ! xin cùng ta đi đến.
Miền tim Em, một bến chờ mong.
Trăng ơi ! xin tưới sáng những dòng sông.
Bằng những sợi vàng lung linh, lấp lánh.


Và nữa… xin chắp cho ta đôi cánh.
Bay tìm Em, ở một nhánh yêu thương.
Những nhánh mùa thu, dưới rặng bạch dương.
Nơi xa tắp, sông tương thương nhớ.




Ta bảo trăng, về cùng Em bên nớ.
Khúc hạnh thu, hãy nhớ đừng quên.
Dưới sông trăng, ta sẽ đặt tên.
Ghi lên trái tim ta… mùa nhớ.

Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

KHÚC HẠNH THU - 9



Bến Thương

Mắt người là bể trời say.
Nên tôi nào chối đêm nay dại khờ
Ngẩn ngơ nào phải tình hờ
Mong manh lệ phủ giăng mờ tim ai

Buồn vì con tạo chia hai.
Bến thương, bến nhớ gió lay chiều tàn.
Tròng trành sóng đổ…trăng vàng
Xuyến xao đêm nguyệt ngỡ ngàng sợi tuôn.

Chuông chiều vọng tiếng ngân buông
Thẫn thờ đi lạc giữa muôn luỵ trần
Đợi xem con tạo xoay vần.
Nhớ đầy thêm nhớ, hồng trần chờ Ai ?



Kề môi tìm nụ nghe cay
Buồn thênh mưa đổ, dòng xoai chòng chành
Tử đồng xưa trót để dành.
Hồng tâm nay vẫn chẳng đành lãng quên.

Nỗi buồn sâu lắng chênh vênh
Nên nào phải biết gọi tên tháng ngày.
Đêm mang dấu tích hình hài.
Cho Người trái nhớ, thơ hoài yêu thương

Thuyền ai đổ bến sông Tương.
Mây giăng giăng đỉnh, mù sương vân phù.
Chiều vang vội một tiếng tù.
Ngăn tim nào nhốt hình thù từ Em ?

Nếu xưa tôi đã từng đem
Thì nay Ai đó đừng xem nhẹ tình
Thương yêu mình của riêng mình.

Đêm chờ, ngày đợi khúc tình trăng thu

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

KHÚC HẠNH THU - 8



Bây chừ tháng mấy rồi Em ?



Trời bây chừ ! tháng mấy rồi Em ?
Mà sau mưa rơi nhiều lắm vậy ?
Ở phương trời xa, Em còn ngủ yên hay đã dậy ?
Có nhớ quê nhà, một góc anh mong ?

Ngày xưa trên những con đường phố xá thong dong.
Ta cùng Em bước rong miền thơ dại.
Ngày xưa ta thường cùng nhau đi lại
Dưới hàng me già, nào ngại tình xa.

Mưa phũ trời, ướt áo kiêu sa.
Làn vải mong manh, hồng da con gái.
Em đốt mắt anh, bằng dáng hình bỏng cháy.
Ta tan vào nhau, từ trái một vòng tay.



Anh cùng Em, ta nếm giọt rượu say
Khi ngày xưa, chưa chia hai miền thương nhớ.
Nhưng chừ thì, ở hai đầu nỗi nhớ.
Xa thật xa, Ta ngớ ngẫn hồn.


Bây chừ ! tháng mấy rồi hởi Em ?
Mà sao ngoài trời mây giăng giăng khắp lối.
Con đường xưa giờ không Em bỗng tối.
Mình anh đi mi gi miền xa.



trở trăn… những ngày tháng trôi qua.
Hạt mưa có còn lăn qua, long lanh đáy mắt.
Nơi này anh, với nỗi nhớ cồn cào, quay quắt.
Tháng mấy rồi Em ?...xưa ngây ngất chuyện mình.





KHÚC HẠNH THU - 7


Có một ngày 





Nếu có một ngày, mà Em đã biết
Những vì sao, đi lạc cuối trời
Thì nhé Em, hãy xa những lời mời
Trở về đời, bình yên thuở nhỏ.

Nếu có ngày, trời bổng mưa không rõ.
Là cái ngày, Em chưa tỏ yêu thương
Cái ngày mà tất cả vấn vương
Đã tan thành mây… thành khói




Tôi biết Em ! với trái tim đau nhói.
Rồi sẽ đứng lên, vượt những bão giông.
Cái ngày mà lòng Tôi, vẫn rất mong
Em bình yên, như mầm mạ mới.

Có một ngày, Tôi xin đem tin tới
Sẽ không mình Em, với một dốc đời
Tôi mong thấy từ Em, một ánh mắt sáng ngời.
Đốt tất cả, những lọc lừa, gian dối




Nếu có ngày Em - Tôi chung lối
Con đường ta đi, một lối thênh thang
Cái ngày mà những ngổn ngang
Sẽ không còn, trong Em - Tôi nữa

Mưa sẽ về cho Em - Tôi gội rửa.
Những phiền ưu trong của một ngày
Đời chúng ta còn những bước dài
Quên Em nhé, những ngày không đáng có.


Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

KHÚC HẠNH THU - 6



Nghiêng Mùa



Em nghiêng một mái tóc thề
Thơ tôi nghiêng một đường về canh khuya.
Nụ hôn nghiêng nửa sẻ chia
Em nghiêng ánh mắt rọi tia tử đồng

Thuyền nghiêng giữa sóng bềnh bồng
Tình nghiêng Em ngã vào lòng tôi xưa
Mưa nghiêng hạt nhỏ miền trưa
Chớp nghiêng loé sang em xưa giật mình



Trăng nghiêng ru một khúc tình
Gió nghiêng lồng lộng, ảo hình thăng hoa
Núi nghiêng thoai thoải triền xa
Rượu nghiêng cạn chén Em – ta lạc hồn

Biển nghiêng nổi sóng bão cồn
Trời nghiêng tinh tú dập dồn đảo xoay
Ngày nghiêng toả ánh ban mai.
Đêm nghiêng nhẹ gót chân nai lá vàng

Lời nghiêng ru giấc mơ màng
Suối nghiêng róc rách khẻ khàn dòng buông
Kình nghiêng một tiếng ngân chuông
Lệ nghiêng nhỏ giọt sầu tuôn bồi hồi

Sóng nghiêng cuộn nước sa bồi.
Thu nghiêng người lạc giữa đồi âm u ?
Ta nghiêng trao lại khúc ru.
Hạnh thu xưa tiếc trùng tu đợi mùa.



KHÚC HẠNH THU – 5


TÌM NHAU


Tím màu sâu thẫm hoàng hôn
Cánh chim tìm bạn cuối thôn ngược về
Chim bay để lại câu thề
Ta quay tìm lại đường về nương xưa

Con đường của những miền mưa
Từng đưa ta đến giậu thưa nhà Người
Trắng trong đọng một tiếng cười
Thơ ngây ngày ấy tuổi mười sáu Ai ?

Vì xưa ta trót lỡ đem
Ánh trăng lấp lánh, đêm thâu vô thường
Song vì ngại một con đường
Nên ta nào được tỏ tường dạ Ai.

Chờ hoài… đợi ánh sao mai.
Nhưng sao thâm thẫm bước nai lạc loài
Đợi Người ở cuối thôn Đoài
Mà Người cứ mãi ở hoài thôn Đông

Để ta loài lạc chờ mong
Bước đường cô lữ mỏi trông hẹn thề.
Đêm sâu lẳng lặng tư bề
Độc đơn, lẻ bóng, não nề hồng tâm

Câu ca chờ khúc phối âm
Riêng ta chờ hạt lâm thâm mưa phùn.
Về lại Em - để ta cùng
Thong dong biển hát, giữa trùng sóng khơi

Về tìm nhau - ở một nơi
Hoạ mi lảnh lót, cho vơi cuộc buồn
Dìu nhau tìm lại cội nguồn
Nương xưa toả khói nhẹ luồng chiều lam