Đi dọc đường làm người
câm
Đến cơ quan làm người điếc
Về nhà thấy trái tim mỏi mệt
Nhìn quanh
Ước gì con trưởng thành
Tự tìm lấy hướng đi trong cuộc sống
Tự tìm bầu trời không trống rỗng
Đứng trên đôi chân mình
Không sợ lẫn trắng đen.
Đến cơ quan làm người điếc
Về nhà thấy trái tim mỏi mệt
Nhìn quanh
Ước gì con trưởng thành
Tự tìm lấy hướng đi trong cuộc sống
Tự tìm bầu trời không trống rỗng
Đứng trên đôi chân mình
Không sợ lẫn trắng đen.
MN
ƠN…CHA - MẸ
Sao lại nín…sao
lại câm ?
Dân chủ, Văn
minh… rạng rỡ
“CHA” luôn
cho ta trăm nghìn
hơi thở
Mở thay con
ta
Không bỡ ngỡ
chân trời
“MẸ” là trăm
mắt sáng ngời
Không rời
con ta nữa bước
“Thiên đường”
mù, công bằng…phía trước
Đừng lấy thước
đo mộng ước “Mẹ-Cha”
Phải tin…?
Ta về…tự ta
dạy con ta
Trưởng thành
đừng quên công ơn “Cha-Mẹ”
……
Đi dọc đường
làm người hâm
Đến cơ quan
lâm râm khấn nguyện
Về nhà biết
bao nhiêu chuyện
Trắng – đen
cứ quyện không tha.
Bao giờ ta mới
hiểu ra ?
Ơi ! công ơn
“Mẹ - Cha” răn dạy
xeomSG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét