Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

ANH NGỦ ĐÂY...ĐỂ EM DẬY LẤY CHỒNG




ANH NGỦ ĐÂY…ĐỂ EM DẬY LẤY CHỒNG




Ừ ! anh cứ giả vờ ngủ đây để Em dậy lấy chồng
Có được đứa chồng thật vui mà sao lại thấy phần đời bùn chán ?
Hay tại người Em định lấy là người có dáng ?
Rất hào hoa nên cả tháng chưa gặp được một lần ?

Bảo rồi mà, tại Em cứ tần ngần
Nằm gần anh mà cứ như bất cần động chạm
Giờ đứa Em muốn lấy là một chàng liều mạng
Hì…Em gặp nạn rồi khi đã bỏ lại anh

Ai bảo Em không ranh…để biết lúc nào canh
Bỏ anh rồi giờ sanh ra lối bí…hì
Khi không anh mọi thứ trở nên vô nghĩa lý
Cứ thét đi Em như vào vai kịch hí…phường tuồng

Chẳng ai nghe đâu khi đời Em cuộn rồi cuồng
Cả đến ánh nắng chiều cũng buồn chẳng đến
Không thèm ru Em, cho Em biết vị đắng của không ai thương mến
Nhục - vinh ư ! cứ chịu đi Em có xá chi

Bất hạnh, đắng cay, rã rời anh cũng gặp lắm khi
Giờ thì nó đang lặp lại trong Em bi kịch
Hì…mới có bi nhiêu mà Em vội hịch
Chấm dứt cuộc người đâu mà quá dễ vậy Em

Sẽ còn dài dài, Em cứ ráng sống mà xem
“Cả đêm trắng lời” cả ngày thinh lặng
Cái cuộc người vốn là rất nặng
Dễ gì nhắm mắt ra đi lẵng lặng được…nà

Khi đến lúc Em muốn ngủ vùi thì không còn chỗ đâu à
Đêm dày đặc không còn nơi Em nhét mình vào đó.
Nếu cố chen vào Em sẽ thấy anh còn nằm đó
Giả bộ ngu ngơ… ngủ thêm, để Em dậy đi…lấy chồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét