ĐỈNH NHỚ
Em biết rồi mà anh vẫn
đi khi lá vàng còn rơi dở
Bỏ lại mùa thu trăn trở
mong manh
Anh đi về phía mùa đông
tìm một chút trời xanh
Nhưng chỉ giá lạnh cùng
anh lẻ bước
Ai có thể tự mình biết
trước
Tự xây ngôi nhà với
mong ước ngọt lành
Thèm cái phút dành cho
nhau môi nụ
Mà sao thương nhớ ngụ
vô biên ?
-----Xeomsaigon
Lại một mùa đông trong
lạnh giá
Những ưu tư cài lại
phía sau lưng
đi về một tối mùa đông
Nhọc lòng những sẻ
chia được mất.
Ngày có ngắn về miền
đỉnh nhớ
Đêm có dài về phía
mong manh
Thèm gối lên những
phút ngọt lành
Mùa rối tóc còn hanh
ngoài hiên vỡ.
-------Thynguyen81
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét