KHI NÀO
Khi nào trái tim ta mệt mỏi
Và hoang mang giữa hiện thực muôn màu
Ta lại tìm miền thơ neo đậu
Lấy mơ hồ xoa dịu niềm đau
Đã nhủ rằng ký ức sẽ ngủ yên
Nhưng ta cần một giấc mơ vay mượn
Để mượn chút dịu dàng xa vắng
Mượn lời yêu xưa ru khát khao mình
MN 2-9-2014
Khi nào trái tim ta mệt mỏi
Và hoang mang giữa hiện thực muôn màu
Ta lại tìm miền thơ neo đậu
Lấy mơ hồ xoa dịu niềm đau
Đã nhủ rằng ký ức sẽ ngủ yên
Nhưng ta cần một giấc mơ vay mượn
Để mượn chút dịu dàng xa vắng
Mượn lời yêu xưa ru khát khao mình
MN 2-9-2014
TRỞ TRĂN
Khi ta mượn
chính ta là đã tự dối mình
Vì lời yêu
xưa vốn đã định hình không nhạt
Giấc vay
mượn là giấc mơ ngột ngạt
Cùng niềm đau
ký ức chẳng ngủ quên
Dẫu cố tìm
miền thơ nhưng sao thơ quá mông mênh
mệt mỏi…hoang
mang ở con kênh đào chiều nay dang dỡ
Chưa có nước
đất bùn loang lở
Xa vắng
khi nào hơi thở…trở trăn ?
DTMG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét