Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

BỎ QUÊN




BỎ QUÊN


 

Đêm
Bỏ quên một người đàn bà vẹo xiêu ngờ nghệch
Lóc cóc bàn phím gạn đau. 
Anh
Thả rơi hạnh phúc quá vãng
Lưng chừng rơi mới ngộ vách sâu.
Hát một bài hát nhỏ
Ru lỗi lầm ngủ say dưới gót giày
Đôi mắt con cô đặc
Lại tập đi quên bùn nhão lả người

........................................................thy nguyen

Nào phải Em ! anh đã cố gạn lọc cuộc người
Đêm…! Thả rơi nụ cười hoang lạnh
Tập tênh, bước dò …nhão bùn nghe chạnh
Lời ai như văng vẳng cạnh quanh đây ?

Anh nào cố tình đâu để xây
Lên một bức tường chặn ngang lối bước
Hạnh phúc chông chênh, nào anh biết trước
Nên đừng trách anh, thốt lên hai chữ khước từ

Dấu chấm đen…thẫm đêm tịch trừ
Cho ta ngộ ra từ nhau khoảng cách
Gần xa ở nơi nào ngõ ngách
Vẹo xiêu ngờ nghệch…bỏ quên

Thuydu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét