Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

NGÕ VÔ THƯỜNG




NGÕ VÔ THƯỜNG


Em đi nắng dội ưới
đường
Khát khô tôi -cỏ vô
thường đợi mưa
Áo em trắng cả trời trưa
Buồn tôi trắng cả ngày
Xưa
Bây giờ

HH

Vội vàng xếp cuộc lo toan
Tôi tìm tôi lối ngút ngàn cỏ may
Hoàng hôn vôi vã khép ngày
Đêm hoang mang rót tôi đầy
Hoang vu…

Trời ơi
chiều thẳm hoàng hôn
Bỗng dưng gọi những bồn chồn
Ngày xưa
Hình như vừa có giọt mưa
Tạt qua
đẫm ướt cả mùa nhớ thương

 HH





Tóc Em xuôi gợn đôi bờ
Vai gầy, bóng ngả hững lờ  khép mi
Vô thường một lối Em đi
Tím hoàng hôn phũ thiên di bay về

Xưa …anh chưa trọn ước thề
Thu hề ngóng đợi não nề bâng khuâng
Vô thường ngõ vắng trầm luân
Sóng đời hoang dại gian truân cuộc người

Thuydu

QUÊN

Tịnh yên
dấu lại khúc u
Ai người nhẹ gót
miền thu cỏ vàng
Nghe như
tôi cuộc ngỡ ngàng
Lang thang tìm lại
nắng vàng bỏ quên…

Xeomsaigon

CHIỀU

Ráng chiều
Tím thẳm cuối thôn
Dường như in lại hoàng hôn
bồn chồn

Mùa thương
Xưa cũ vẫn… cồn
Đêm qua rơi hạt
Vào hồn
giọt mưa
  
Thuydu


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét