XIN RU…GIẤC YÊN BÌNH
Tôi sẽ để
yên Em vào giấc ngủ thật say
Sẽ không
đánh thức Em đâu, bằng bước đi thật khẽ.
Chỉ lặng
yên đứng nhìn với ánh nhìn thời trẻ
Say đắm
nồng nàn của kẻ cuồng si.
Cứ thế tôi
sẽ chẳng chịu đi
Mặc gió,
mặc mưa không có điều chi ngăn cản
Tôi chỉ
ngắm nhìn Em say… bình thản.
Vào giấc
mơ cùng bảng lảng mây trời
Vâng ! tôi
sẽ chẳng chịu rời
Mặc cho
trời mưa going, cuộng bão
Dù cực Bắc
– Nam có quay chiều nghịch đảo
Cũng không
làm đổi thay, thơm thảo tôi dành.
Giấc ngủ
Em mỏng manh cùng những ngoan lành
Hóa tôi
thành… pho tượng đá
Đứng lặng
yên, với bao chấp vá
Khoảng
trời Em, cùng đóa dạ hương.
Tôi biết
rồi… sẽ giữ Em sâu giấc ngủ yên
Trong miền
thiên nhiên lặng lẽ
Cùng sóng
biển với khúc ru khe khẽ
Bởi Em nào
biết rằng… tôi là kẻ tình si
Ngủ nhé đi
Em ! Em hãy ngủ đi
Cho quên
hết cuộc trần đầy lừa dối
Tôi sẽ
ru Em sâu vào những giấc mơ tiếp nối
Thật bình
yên, chung một lối đi về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét