NGÀY CŨ
Những nghiệt ngã làm lụi tàn ý nghĩ
Dấu lặng buồn mãi lưu lại riêng ta
Mùa tiễn mùa cứ lần lượt trôi qua
Rong rêu phũ miền xa tích phế
Người là nắng qua bao mùa vẫn thế
Người là mưa cho Nguyệt Quế tỏa hương
Dịu dàng, tinh khiết buổi sớm sương
ươm mầm vươn, trắng trong, bình lặng
Vận thơ buồn trải lòng nghe nặng
Cung trầm gieo dấu lặng ngẩn ngơ
Về dòng sông cùng những giấc mơ
Đêm Thánh thiện lời thơ du mộng
Bởi vốn dĩ, khát khao vươn cánh rộng
Bay về miền lồng lộng khơi xa
Ngữ Người cùng hòa vận với ta
Đồng tử gặp thiết tha màu da diết
Xin cứ để mưa tô vành mắt biếc
Hạt ngọc sa đưa chiếc thuyền con
Lội ngược dòng xa tít mù non
Lưu tuổi son cỏn con ngày
cũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét