Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

ĐỪNG EM !


ĐỪNG EM !

 

 
Anh biết rằng trong ta ai cũng có khoảng trời riêng
Ở nơi ấy chất chứa điều thiêng liêng trân quý
Nhưng nó có thể biến thành duy lý
Khi ta cứ đứng nhìn để ý trí vuột trôi
 
Đừng Em…! đừng quá xa và cũng đừng quá mồ côi
Hãy để miền ảo lung linh, làn môi…ngơ ngẩn
bởi khi chạm vào cuộc trần lẩn quẩn
Được gì Em ? hay chỉ những dối gian.
 
Anh biết rồi mà, với những bước chân hoang
Khi Em dõi theo mang nỗi niềm chờ đợi
Lặng thầm cùng ánh nhìn vời vợi
Mút mắt mùa thu, nghĩ ngợi riêng mình
 
Xin Em đừng bỏ đi, dẫu giông bão chùng chình
Nơi dòng sông vẫn êm đềm, vô tình lặng lẽ
chờ anh nhé Em ! ngày quay về thõ thẽ
không đổi thay, như cái thuở ban đầu.
 
Giã từ… nào phải là ánh phép nhiệm mầu
Cái duy nhất từ nguyện cầu ta cần giữ
Cuộc người cho ta bao phép thử
Dấu cộng - trừ đừng khử chính tim ta
 
Rồi Em sẽ tìm được cho mình dấu nghiệm xa
Quyền năng được nhân đôi, khi ta cùng chung bước.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét