THÁNG 5
Người đi qua để lại tháng năm
Cánh phượng hồng đỏ màu xác pháo
Khoảng sân trường ngày xưa
giờ không còn huyên náo.
Phượng đến rồi ve báo hạ sang
Tháng năm …
những nỗi niềm miên man
Tuổi học trò, ai đan lời thương mến.
Để bây chừ thuyền xa, tách bến
Gọi mùa ve đến ủ niềm vương
Tháng năm…
cái nóng đến tứ phương.
Tôi chờ hạt sương, long lanh mi mắt
Có gì không Người ? mà sao tim nghe
thắt
Phiếm đàn rung tím ngắt nỗi buồn.
Mái trường ngày xưa nỗi nhớ cuộn cuồn
Tháng năm…
tôi chờ từ Người luồng gió mát.
Nhưng cái nắng chói chang làm tim tôi
tan nát.
Người bước đi trong nỗi khát thương
yêu
Tháng năm buồn…
ghế đá phũ rong rêu
Bài thơ cũng lêu xêu vận ngữ
Có bao giờ Người cùng tôi hỏi thử ?
Cánh phượng hồng còn giữ cho nhau
Tháng năm…
thời gian vùn vụt qua mau
Hạ nhớ hanh hao miền xuôi ngược
Hỏi bao giờ Người – tôi tìm được ?
Lại đường xưa mấy lượt chung về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét